Có những điều mình cứ suy tư mãi...
Mỗi buổi sáng vào blog thăm các bác, các anh chị,...thấy những việc mọi người làm mà ấm lòng quá.
hi`hi`...Cảm ơn mọi người thật nhiều, thật nhiều!
Thứ Sáu, 13 tháng 4, 2012
Chyện vịt
Mấy hôm trước đưa anh xã đi thăm cánh đồng sau nhà. Nơi ngày xưa mình theo lũ trẻ trong làng, le te đuổi vịt khắp cánh đồng. Chẳng để làm gì. Chỉ đuổi cho vịt đẻ trứng. Haiz...Thật là... Cũng không hiểu anh xã tưởng tượng ra mình lúc ấy thế nào mà về nhà rồi anh cứ mủm mỉm cười mãi thôi...
mình như thế này
hay thế này
hay thế này nhỉ
Thứ Tư, 11 tháng 4, 2012
Tập đi
Vẫn nhiều khi nói mình đã đủ khả năng làm chỗ dựa cho mọi người. Mà mình vẫn loanh quanh.
Tập đi, đi không dựa bất cứ điểm nào và bất cứ đâu nhé. Cho mọi người dựa đấy. Có ai dựa hông?...hihi.....11-04-2012
Tập đi, đi không dựa bất cứ điểm nào và bất cứ đâu nhé. Cho mọi người dựa đấy. Có ai dựa hông?...hihi.....11-04-2012
Mùa hoa Gạo đỏ
Có khi nào, em nhớ màu hoa đỏ!
Của một thời, lẫn cả những bâng khuâng.
Những đứa trẻ, tóc hoe vàng đùa nghịch
Nhặt cành hoa ...hút mật ngọt vào lòng.
Có mấy buổi chiều, nắng rải mật vàng
Sóng sánh chiều tà, nồng thơm mùi mạ
Những bông Gạo đỏ, cánh đồng xanh, những cảm xúc ...chen mình thật lạ
Đượm hồn quê, xao xác cả đường quê.
Mùa Gạo đỏ phơi mình
Góc sân trường rực cháy
Lũ trẻ con líu ríu những bàn chân
Những lanh lảnh tiếng cười, những niềm vui, những hồn nhiên, trong trẻo
Theo cánh Gạo từng mùa, cứ cuộn mãi yêu thương.
Bạn bè em rồi lại những con đường.
Không còn mãi con đường quê mê mải
Bạn có lúc nào?... khi thong dong hay khi đang cồn cào, vô vọng...
bắt gặp bông Gạo nở
Chợt chùng lòng!.
Tự khi nào,
hoa Gạo đã miên man.
Mùa Gạo lại về rồi!.
Những bông Gạo đỏ.
Bông hoa Trời
Tháng tư!
Tháng tư!
Trong cồn cào nỗi nhớ
Nơi sân trường xưa
Có đứa trẻ, lại một thời ngây ngô
Như một thời ... còn nhớ
Như một thời ... còn nhớ
Nhặt cánh hoa rơi...
Ấp kỷ niệm vào lòng.
Xuống phố
Bước lâng lâng xuống phố
Hoa Sưa bung trắng tay
Gió lùa buông mái tóc
Khoảng ngày đang bay bay
Hắt khoảng trời hửng nắng
Xóa nhọ trên mặt người
Xóa ngày mưa phố vắng
Xóa chút buồn đang giăng...
Một dòng xe vừa khuất
Một cuộc đời vừa qua
Phố hồn nhiên đông đúc
Tiễn người về nơi xa
Lại dọc ngang xe cộ
Lại dòng đời cuộn chen
Lại hoa Sưa, Ban nở
Lại ngón tay đan xen
Người nằm thì nằm đó
Người đưa chừng có đông
Cái gì còn ở lại?
Cái gì vào hư không???
Ngày mai còn chưa đến
Sau lưng qua mất rồi
Thực tại đang ở lại
!!!....
Vậy sao... để ngày trôi?...
....................................
Thấy cũng nhanh nhỉ. Quay ngoắt ngơ đã thấy có gì đó biến chuyển...Đến cả cái mình cũng chẳng biết khi nào mình đi... Cả nhà ơi, sống và vui với mọi thời khắc nhé. Đừng để vụt qua!...hi`
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)