Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012

Ầu ơ cánh võng.


Ầu ơ cánh võng
Nước mắt mẹ chảy rồi
Những tấc đất ngậm giọt mồ hôi
Không giữ được con ơi. Mất sạch rồi.
Cánh võng ru con không còn lạc giữa cánh đồng xanh ngát
Giờ những phù sa không dành cho con, mà ẵm đầy, no những cái túi to và những cái bụng kêu rỗng
Mẹ bần nông, không hiểu sự đời
Nên nhập nhằng giữa hi sinh và gây dựng
Đất nước đẹp giàu, đời mẹ mẹ néo dây để  triền hoa con nở
Cũng đáng mà,  phải không con...
Nhưng mẹ lo!
Lo khoảnh đất ngậm mồ hôi không phải nơi các con neo đậu
Lo những sự phỉnh lừa
Lo lòng người quặn thắt, quặn thắt ruột gan
Mẹ bần nông, qua cả thời tuổi trẻ
Phải biết hi sinh đôi chút, hay rút ruột gan đôi chút, những thế hệ đổi thay
Mẹ thuộc...nằm lòng
Con ngoan ngủ cho say
Đất không còn, mẹ sẽ ru con trên cánh võng
Mẹ mừng, mấy mươi năm đất nước lại đổi thay
Con ngoan ngủ cho say
Mẹ tin ngày mai đây bầu trời sáng lạn
Con và các bạn lại tung cánh trời bay
Mẹ bần nông nên chẳng thể giãi bày
Nên vẫn ru con bằng những câu “giá như” lấp lửng
Xin lỗi con, hiểu cho lòng mẹ.
“Giá họ tin những người bần nông thân cận
Họ..lạt mềm buộc chặt lòng dân
Đừng cưỡng bức, đừng làm đau, quặn thắt
Phải không con?.”
Và con ơi!
Khi con lớn, bầu trời con rộng mở
Con và các bạn hãy phủ tình yêu lên vạn vật nơi nơi
Tình yêu thương ở sẵn mỗi con người
Đừng vật chất, tiền tài và những héo mòn vô vọng
Dẫu con có làm nông hay học cao hiểu rộng
Cố hiểu đất, hiểu người, hiều những giọt mồ hôi đắng mặn
Hiểu những xương, thịt người đã cùng đất, cùng trời, hòa cùng vạn vật, nơi nơi
Con cũng nhớ: “Sống trên đá, cái cây thương người mà đâm trổ
Con gắng gieo lên cái hạt ,cái mầm.”
Những hạt mầm ươm... từ những yêu thương,
từ những giọt máu hồng nóng hổi
Hãy sẻ chia đi con, nơi tận cùng tâm can,
tận cùng gốc rễ.
Mẹ tin.
Khi ấy, đâu đâu cũng là nhà con cả
Và đâu đâu con cũng sẵn có người thân.
!...
Con à, con ơi,... ầu ơ cánh võng...
Mẹ không hiểu sự đời, không hiểu hết con người, vạn vật
Nên vẫn còn hơn thua, ích kỷ, hẹp hòi.
Mẹ thấy đắng lòng, mẹ buồn, không phải bởi đất mất
...mà con ơi, con người  với con người cứ dẫm đạp, quặn đau
Mẹ nhìn đất , nhìn người, ... mà xót
Nhưng!.
Dẫu những khó khăn chồng chất
Những thế, những thời...và rồi cũng đặng, mà con.
Con cứ ngủ cho say
Mẹ sẽ cùng cạnh con bên cánh võng
Mẹ sẽ bên con quạt mát những trưa nồng
Mẹ yêu con bằng cả tấm lòng.
!...
Mẹ bần nông, mu muội...
Qua một thời...lại
Vẫn...
Ầu ơ cánh võng ru con!


2 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Em cảm ơn chị. :)...(Chị à, cái avata của chị, suốt bao năm em vẫn nhớ, và chị vẫn giữ... Đúng là hữu duyên, em gặp lại chị đầy bất ngờ. Chị vẫn thân thương và năng động, sâu sắc...Hôm nào chị em mình coffee nhé chị. Em chúc chị vui và hạnh phúc nhiều nhiều).

      Xóa