Cũng
là lẽ thường khi những dòng suy tư về đời người thường được nói, được viết từ
những người trung tuổi, những người đã trải qua chặng đường dài. Mình mới đi được
1 nửa chặng đường, chữ đời người vẫn đang treo ngược. Vậy, tả nó theo cách nhìn
ngược vậy, và thấy đến đâu nói đến đó. Nhiều khi sẽ cụt ngay từ những câu đầu
tiên. Nhưng cứ viết vậy thôi...
(p/s
Mình phải thú thật trước là: cái chữ “Đời người” hiện lên trong đầu mình lúc
này, ngay giờ, thực chẳng có gì, hay là
quá đỗi lan man để không thể vo viên lại được... nên sai, đúng, khái niệm và
không khái niệm để hết ở bên ngoài.)
Đời
người:
- - Một cô bé thông minh, lí lắc còn đang
chờ 24 tiếng nữa lên bàn mổ. Xác suất để
sống là quá ít. Hôm qua, mẹ, các cô bác đưa bé đi chơi một buổi trước khi...Thương, yêu, xót và lo...lo đó là
buổi cuối cùng...Vẫn biết là vô thường, nhưng không thể tâm tất cả mọi người đều
bình lặng...
- Một em bé sắp chết đói, đang dần
lịm bên đường, nụ cười héo hắt...Một cuộc đời sẽ qua???...
- Những người đang sống: Chém, giết, cướp
bóc. Tièn tài và dục vọng, ốm đau, bệnh tật... Những bản thân tự dày vò, khổ cực, luẩn quẩn. Những
tự cao, tự đại lớn hơn cả năm tháng và giết chết con người...
- Thế hệ này qua đi, thế hệ kia dần lớn.
Những đứa trẻ ốm đói, thiếu học, thiều năng, Những hệ lụy, áp lực, môi trường,
những hơn thua, ích kỷ qua hàng ngàn thế kỷ có còn lại và thấm vào con trẻ?...
- Những tấm lòng ấm nóng, những nhiệt
tâm giữa con người với con người cũng thật nhiều, nhiều lắm. Quí vô cùng và quí biết chừng
nào. Những cố gắng , những kết nối, những nhiệt huyết và yêu thương.
- Những tình yêu nối tiếp tình yêu, những
tấm lòng lớn nhỏ, bầu yêu thương, sẻ chia...
..............
..............
- Rồi lại qua, một đời người?...
............
* Và rồi, ta, tôi, cậu tớ...Trong cuộc đời
này lại chọn cho mình một cuộc đời, để không vô nghĩa. Để có nghĩa ngay với
chính mình. Đi xa rồi điều gì còn lại. Sẽ tan hết, tan hết. Chỉ còn lại duy nhất
...Tình Yêu Thương.
* Vậy nắm tay nào, sẻ chia nhé. Những điều
bé xíu ngay khi ta còn hiện diện. Sức mỗi
người thì nhỏ. Sức nhiều ngươi thì lớn. Khi trái tim ta mở, hẳn nhiên ta có một
gia tài.
.....................
Viết vây, nói vậy, thấy vậy...
Ta sẽ sống cuộc đời tươi trẻ. Sẽ mong
sức còm cõi của mình đủ để làm mát điều gì đó, dù chỉ để nở một bông hoa cũng gắng, dù chỉ để một người nở nụ
cười cũng cố, và biết đâu nụ cười nối tiếp nụ cười, tình yêu nối tiếp tình yêu...thì
cuộc đời sẽ là cuộc đời. Phải không ta nhỉ??,,,
Và đi nào, đi thôi..Ta nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét