Thứ Hai, 11 tháng 6, 2012

Tỏi

(Hôm nay hâm hâm, mình lôi ảnh chụp ngoài Lý Sơn ra coi và viết linh tinh...)
 

..............
Giải pháp dọa ma của tụi trẻ con trong xóm thường là Tỏi. Nướng tỏi, cầm củ tỏi khi đi đường hay nhét dưới gối để ngủ. Kèm theo những buổi tối rồng rắn nối đuôi nhau, miệng hát Tỏi. Tỏi . Tỏi...


Ấy là ngày mình còn nhỏ, còn luẩn quẩn loanh quanh mỗi sớm, mỗi tối, mỗi đêm ở cái xóm nhỏ xinh xinh. Hình như trẻ con ...đứa nào cũng sợ ma., dù chẳng biết con ma nó thế nào (nên đương nhiên lũ trẻ biết đến ma là do hóng hớt từ người lớn...)

Rồi những đứa trẻ lớn lại truyền lại cho những đứa trẻ con. Cập nhật dân số đông, sợ ma cũng phân nhiều nên ngay ở xóm nhỏ của mình và mấy vùng lân cận lâu lâu mình lại thấy, nhà nhà lập đàn cúng, cúng ma. Rồi cầu nguyện bình an, cầu nhiều thứ (nhưng không biết có cầu điều xấu cho người mình ghét nữa không í...). Và rồi trong tất cả đồ thờ cúng, người ta kiêng tỏi, dường như những gì liên quan đến thế giới thứ 3(gọi theo cách mọi nguoi hay gọi) thì kiêng hẳn và tách rời cái món tỏi, mùi tỏi, tên tỏi...

Mình cũng chả biết công dụng của tỏi trong chuyện này, nhưng ngày bé mình cũng sợ ma và đương nhiên mình cũng hay lưu giữ củ tỏi, cũng nhón trộm củ tỏi của mẹ, để trong cặp sách...Bây giờ nhà lúc nào cũng đầy tỏi, nhưng dùng làm gia vị (hẳn nhiên trong củ tỏi cũng có những tinh chất hay là kháng sinh tốt – cái này sách nào cũng nói thế).

Hôm trước lang thang ra huyện đảo Lý Sơn, nơi đầu sóng ngọn gió. Cả một vùng toàn tỏi. Người ta ổn định cuộc sống cũng nhờ tỏi. Tỏi sát vách nhà, tỏi khắp cánh đồng...Những lăng, mộ cũng nằm lẫn giữa tỏi, tỏi ,tỏi. Mộ chôn ngay trước cửa nhà, bên hông nhà. Tỏi trồng tràn vào sân nhà... Nhà, tỏi, mộ cứ xoắn xít, như một quần thể không thể tách rời.

Cứ ở mãi cái phố xá... nhiều khi đến ngớ ngẩn. Đi đâu cũng bụi, cũng bê tông, cũng tiền, cũng đèn hoa lòe loẹt đến nhức mắt, rồi con người cũng không thật nổi với mình...đôi khi lắc lắc cái đầu nhìn lại. A ha, mình đi qua nó thật giỏi...


Đến Lý Sơn, tự nhiên thấy bình yên kỳ lạ, con người ngoài ấy dân dã, đằm thắm, hiền hòa đến thế, họ thương, quí nhau và giúp đỡ nhau một cách nguyên sơ, không khách khí, không khiên cưỡng...Để giải nghĩa cho điều này, chắc hẳn ai ai cũng đưa ra nhiều lý do vô cùng. Do họ ít người, do họ không tiếp cận ... Cứ theo logic  một cách  ngớ ngẩn sẽ thấy, nhiều khi ngoài đây trồng nhiều tỏi, tỏi đuổi ma...nên đuổi hết được mấy con ma ích kỷ của cả người sống lẫn người chết cũng nên..và --> họ mới yêu nhau đến thế, càng khẳng định cái quan niệm tỏi kia càng chuẩn xác. ...Vậy, Có lẽ nào...???...


(Ps.Mình chỉ thích mọi người yêu nhau. Nếu là cấp trên, có lẽ sẽ có chỉ thị ...toàn dân trồng tỏi... Có lẽ nào?...Hức...Mà cũng thảo nào, đi hết nửa cuộc đời  mình vẫn chẳng giữ nổi cái chức gì...

Mà cũng may...giữ chức gì thì quả là mất tự do... Đi đâu cũng bị chụp hình ném lên báo lá cải thì chít. Dù thỉnh thoảng mình cũng thích chụp hình lắm lắm!...)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét